Vợ ông xã A Phủ là tác phẩm nổi số 1 trong các tập Truyện Tây Bắc trong phòng văn Tô Hoài. Tác phẩm kể về số phận đáng thương và cuộc sống đời thường vô cùng khắc nghiệt của Mị và A Phủ ở nhà thống lí Pá Tra chốn Hồng Ngài. Dù bị đày đọa tới kiệt quệ cả tinh thần lẫn thể xác tuy nhiên nỗi khổ đau ở nhà thống lí không thể nào giết tử vong được sức sống tiềm tàng ẩn sâu trong nhân vật Mị. Trong đêm tình ngày xuân năm ấy, sức sống ấy có dịp trỗi dậy mạnh mẽ và tự tin.
Đoạn kể chuyện Mị ở Hồng Ngài là đoạn kể về quãng đời tối tăm, tủi nhục của cô. Mị vốn là một cô nàng mèo xinh đẹp, tài hoa. Vừa Bước vào tuổi thiếu nữ, Mị đã phải gánh nặng trên vai một món nợ từ đời thân phụ mẹ Mị. thân phụ con thống lí Pá Tra bắt về Mị làm dâu gạt nợ. Món nợ truyền kiếp của mái ấm gia đình để cướp trắng tuổi thanh xuân dạt dào khát vọng của Mị. Những năm tháng bị đọa đày dai dẳng trong cái địa ngục trần gian trong nhà thống lí, Mị gần như trở thành tảng đá vô tri. thường ngày Mị không nói, lùi lũi như con rùa núp sau xó cửa. Lúc nào Mị cũng lầm lũi, mặt buồn rười rượi.
Mị ngày nay chỉ là cái xác vô hồn, một cỗ máy biết nói. Mị sống như thực ra chỉ là để kéo dãn những ngày chưa được tử vong mà thôi. “Ai ở xa về có việc vào nhà thống lí Pá Tra thường trông thấy một cô nàng ngồi quay sợi bên tảng đá trước cửa, cạnh tàu ngựa. Lúc nào thì cũng vậy, dù quay sợi, thái cỏ ngựa, dệt vải, chẻ củi hay đi còn nước dưới khe suối, cô cũng cúi, mặt buồn rười rượi”.
cuộc sống đời thường với Mị chỉ là một màn sương mờ đục không dĩ vãng, ngày nay, tương lai. Phải chăng ngọn lửa sống trong tâm Mị đã lặng tắt, trái tim Mị đã chai sạn và tê liệt, tâm hồn Mị đã trọn vẹn nguội lạnh và an phận? ngày xuân tới, toàn bộ những gì tưởng chừng đã tử vong trong tâm Mị đều đã được hồi sinh. ngày xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc, mùa hội hè nổi tiếng, mùa gặp gỡ hẹn hò của lứa đôi. ngày xuân tới với núi rừng Tây Bắc, tới với mảnh đất Hồng Ngài được tô hoài mô tả bằng những câu văn rất lãng mạn.
nói cách khác những trang viết về ngày xuân của tác giả là những trang văn tuyệt hay. Ta gặp ở đó bức tranh ngày xuân với màu rực rỡ: cỏ gianh vàng ửng, những chiếc váy rực rỡ phơi trên mỏm đá thì xòe ra như những cánh bướm. Thanh âm cũng rộn ràng: trẻ em nô đùa, tiếng sáo gọi tín đồ tình tha thiết. ngày xuân bừng bừng một sức sống mãnh liệt mặc kệ cái nóng sốt của đất trời. Dường như sự sống, cảnh vật, con người đang được ngày xuân khơi dậy làm cho bừng tỉnh.
Với Mị, ngày xuân còn là mùa gắn với bao kỉ niệm xinh xẻo của thời trẻ tự do. Trong không khí núi rừng rạo rực vào xuân ấy, Mị nghe tiếng sáo từ xa vọng lại tha thiết, bồi hồi. Tiếng sáo là thứ tiếng động quen thuộc của núi khi hoa ban nở trắng núi rừng Tây Bắc. Đêm đêm trên núi cao tiếng sáo đó là tiếng lòng đắm say của trai gái mèo trao gửi tín đồ tình. Trong khoảnh khắc ấy, tiếng sáo đã tác động mạnh mẽ và tự tin tới tâm hồn Mị. Mị ngồi nhẩm thầm bài hát:
“Mày có đàn ông phụ nữ rồi
mày đi thao tác nương
tao không tồn tại đàn ông phụ nữ
tao đi tìm tình nhân”
Tiếng hát cất lên từ trái tim tưởng như cô càng, chai sạn của Mị. Mị trước đây sống không nhận thức về thời hạn, không khí, sự vật. Trước mặt Mị vẫn là một màn sương trắng mờ đục. ngày nay tiếng sáo đã thức tỉnh tâm hồn ngủ yên và an phận của Mị. Tiếng sáo rung lên trong trái tim Mị. Những thời kỳ mở đầu của khát vọng được yêu, cái khát vọng lâu nay nay được chôn chặt trong trái tim Mị.
Mị đã bừng tỉnh mọi cảm nhận về cuộc sống đời thường. nhận thức về cuộc sống đời thường đã trở lại trong Mị. Mị nhìn thấy, nghe thấy: trai gái, trẻ em ra sân chơi đánh pao, đánh quay, thổi sáo, thổi khèn và nhảy. Nhà thống lí Pá Tra chiêng đánh rầm rĩ. Mị lén uống rượu, cứ uống ừng ực từng bát. Đó có nhẽ nào là cách uống của người thưởng xuân. săn chắc không vậy. Uống rượu thưởng xuân phải uống từ từ, từng bát một, nhấm nha, nhâm nhi để tận thưởng và đón nhận mùi vị xuân. Đó là cách uống của người khát rượu, thèm rượu? Không đúng. Đã từ lâu Mị chẳng thèm khát gì.
Tô Hoài viết: “Ngày tết Mị cũng uống rượu”. Mọi người uống, Mị cũng uống. Mị uống theo thói ngày xuân của người Mèo. Cách uống ừng ực từng bát ấy tựa như Mị uống cho bõ tức, cho nuốt hận tủi hờn. Rồi Mị say, Mị lịm mặt nhìn mọi người nhảy đồng, ngồi hát tuy nhiên trong tâm Mị đang sống về ngày trước. Tô Hoài đã thật khôn khéo sử dụng từ “sống lại” chứ không phải là “nhớ lại”. Nếu “nhớ lại” chỉ là hồi niệm thì “sống lại” là cả phần hồn lẫn phần xác trở về với quá khứ vui tươi của những đêm tình ngày xuân lúc mà Mị chưa về làm dâu nhà thống lí. Chao ôi, đó là những tháng ngày thơ mộng thần tiên, Mị được sống tự do reo vui tiếng hát trên đồi cao, dưới khe sâu, thâu đêm suốt sáng.
Mị đang bứt mình ra khỏi cái ngục tù tăm tối để lần theo sợi dây quá khứ tìm về những ngày xưa hạnh phúc. Đúng trong khoảnh khắc ấy tai Mị văng vẳng tiếng sáo gọi tín đồ đầu làng. Tiếng sáo đã gọi dậy những kỉ niệm ngọt ngào của thời thiếu nữ. Ngày trước, Mị thổi sáo xuất sắc. Mị uốn chiếc lá trên môi và thổi. Thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao nhiêu người mê, ngày đêm đã thổi sáo đi theo Mị.
Mị như quên khuấy ngày nay, quên khuấy cái thể xác đang vô cùng đau đớn. Người ta hát mà Mị không nghe, người ta nhảy mà Mị không thấy, rượu tan lúc nào Mị cũng chẳng hay. Chính quá khứ ngọt ngào đã thổi vào lòng những xúc cảm làm cho Mị thấy phơi phới trở lại trong tâm một nụ cười sướng. Mị trông thấy mình còn trẻ lắm và muốn đi dạo. Lúc này nhận thức về phiên bản thân và quyền sống đã trỗi dậy. tuy nhiên cũng là lúc Mị nghĩ tới tử vong “nếu có nắm lá ngón trong tay lúc này, Mị sẽ ăn cho tử vong ngay”.
Đây cũng là lúc Mị thấy thía nhất cảnh ngộ đắng cay của ngày nay “A Sử với Mị không tồn tại lòng với nhau mà vẫn phải ở với nhau”. Hơn thế từ lâu lắm rồi, Mị tồn tại trong trạng thái gần như tê liệt “sống trong thời gian dài trong cái khổ Mị cũng quen rồi. Mị cũng không có gì nghĩ tới chuyện ăn lá ngón tự tử nữa”. vì vậy trong phút giây thức tỉnh, Mị muốn tử vong. Bởi hơn lúc nào hết, Mị cũng đang yêu thương tha thiết cuộc sống đời thường. Tiếng sáo trở lại tuy vậy nó không thể lấp ló ngoài đầu núi, văng vẳng ngoài đầu làng mà lửng lơ bay ngoài đường kính trắng. Tiếng sáo đã thôi thúc Mị đi tới hành vi: xắn mỡ nêm thêm vào đĩa đèn cho sáng. Hình Hình ảnh ngọn đèn đó là ngọn lửa sống đang trỗi dậy mạnh mẽ và tự tin trong tâm Mị. Mị nhận thức được yếu tố hoàn cảnh tối tăm và muốn thay đổ. Mị sửa soạn đi dạo: quấn tóc, lấy váy hoa.
toàn bộ xác định đó đó là hành vi của một tâm hồn ham sống đang bừng dậy mãnh liệt, mặc kệ bạo quyền. Hình như trong tâm hồn Mị lúc này tiếng sáo ngày xuân tuổi trẻ đã thực sự ngân lên khát vọng tình yêu, hạnh phúc, tự do đang trào dâng không kìm nén được.
Đây cũng là lúc nó bị vùi dập phũ phàng. A Sử xuất hiện đã quấn tóc, trói đứng Mị trong buồng tối. Con thú ấy thản nhiên tắt đèn, khép cửa đi ra không nói tiếng nào. Bị trói, Mị vẫn thả hồn theo tiếng sáo. Tiếng sáo đưa Mị theo những trò chơi show, dìu Mị về với khát khao yêu đương hạnh phúc: “Em không yêu, quả pao rơi rồi. Em yêu người nào, em bắt pao nào…”. Suốt từ trên đầu tới cuối đêm hôm ấy chỉ thấy cô vắng lặng, lặng lẽ cam chịu. Dường như cô đang không sống bằng phần thể xác nữa. chứa đựng phần nằm trong lại là cô Mị khác. Một cô Mị đang náo nức say sưa với những kỉ niệm của tình yêu. Say sưa tới nỗi “như không biết mình đang bị trói, làm cho Mị vùng dậy bước đi”.
tuy nhiên dây trói, tiếng chân ngựa đẩy Mị về hiện thực: “Mị không nghe thấy tiếng sáo nữa… Mị thổn thức nghĩ rằng mình không bằng con trâu, con ngựa”. Mị trông thấy đêm đã khuya, thời hạn chạm vào kỉ niệm đẹp tuyệt vời nhất của lòng Mị. Mị nín khóc, lòng lại bồi hồi. trong veo đêm bị trói, Mị đã sống trong một tâm trạng giằng xé giữa quá khứ xinh xẻo và hiện thực đau khổ, giữa ước mơ hạnh phúc và nỗi tủi hờn vì thân kiếp trâu ngựa. Đó là tín hiệu của một tâm hồn yêu sống, thèm sống, mặc kệ cường quyền chà đạp và vùi dập.
Diễn biến tâm trạng của nhân vật Mị trong đêm tình ngày xuân ở Hồng Ngài là một tâm trạng hỗn hợp: vui sướng và đau khổ, ham sống và tủi nhục muốn tử vong. Trong bóng tối nặng nề ấy, hành vi của Mị rất ít. Phần lớn là những dòng nội tâm đang trỗi dậy tuôn trào trong tâm Mị. Tác giả đã thể hiện rõ rệt tài năng mô tả diễn biến nội tâm của nhân vật một kiểu sống động, sinh động. Sự trỗi dậy của Mị trong đêm tình ngày xuân tuy không chuyển biến số phận tuy nhiên nó là tiền đề quan trọng cho những đột biến lớn lao trong cuộc đời Mị.
Thuochaytribenh.com cám ơn mọi người đã đọc nội dung bài viết “Top 10 Bài văn phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật Mị trong đêm tình ngày xuân trong “Vợ ông xã A Phủ” (lớp 12) hay nhất”. Nếu thấy nội dung bài viết này hay thì hãy share cho mọi người cùng biết nhé.
Danh mục
Làm đẹp | Mỹ phẩm | Sức khỏe | Thảo dược | Bài thuốc | Ẩm thực | Toplist | Tin Tức
[external_link_head]những bài tin liên quan
[external_link offset=1]
[external_link offset=2]
[external_link offset=3]
[external_link offset=4]
[external_link offset=5]
Thông báo chính thức: Thuốc hay trị bệnh (thuộc GiuseArt) không hợp tác với bất kỳ ai để bán giao diện Wordpress và cũng không bán ở bất kỳ kênh nào ngoại trừ target="blank">Facebook và target="blank">zalo chính thức.
Chúng tôi chỉ support cho những khách hàng mua source code chính chủ. Tiền nào của nấy, khách hàng cân nhắc không nên ham rẻ để mua phải source code không rõ nguồn gốc và không có support về sau! Xin cám ơn!
- Kẻ Mắt Nước Chống Trôi, Sắc Nét Karadium Waterproof Brush Liner – toàn thị trường quốc tế SKINFOOD
- 19 tác dụng của Hạt É – cách sử dụng hạt é đạt hiểu quả tốt nhất
- Bột yến mạch là gì? Tác hại của bột yến mạch cần biết khi sử dụng
- Niêm mạc tử cung dày bao nhiêu thì có thai?
- Kem Dưỡng Mắt Trà Xanh Innisfree Green Tea Seed Eye Cream 30ml – trái đất SKINFOOD